Nghe nói Walter Kelso quá buồn bực sau lần thứ hai và cũng là lần cuối nên ông đi du lịch dài ngày đến quần đảo Virgin. Ở St. Thomas và St. Croix, ông ngắm gái và trò đá gà địa phương, tôi nghĩ ở đấy họ dùng cựa dao dài, hai mặt…
Kế tiếp chúng ta nói về băng đá gà ở Texas, những người đơn giản muốn Bobby tham gia băng của mình, đấy không phải vấn đề “tiền tài” mà là “danh tiếng”, bởi họ đã có quá nhiều tiền… Họ cố gắng hết lần này đến lần khác để Bobby tham gia băng của mình, lo phần nuôi dưỡng, thả gà, nhưng lai tạo mới thực sự là những kỹ năng mà họ muốn. Boles luôn trả lời cùng một kiểu KHÔNG, CÁM ƠN!! Tại sao vậy? Bởi vì Bobby không cần gì ở họ? Cũng không cần tiền bạc của họ… Tất cả những điều mà họ thực sự muốn là kỹ năng và kiến thức của ông, tôi không muốn nói tên những người này ra bởi vì một số người trẻ nhất có thể vẫn còn sống… Ở một trong số các chuyến săn ngựa từ Oklahoma đến California, tôi dừng lại để ngắm cơ ngơi của họ ở Texas, trời đất, mọi thứ đều được sắp đặt đâu ra đấy… Sa thạch và gỗ đỏ bản lề mạ crôm… Phải tốn đến cả nửa triệu đô hay thậm chí hơn… Băng Texas giàu có này chỉ muốn chiến thắng, không quan tâm đến việc tốn kém bởi tiền không phải là vấn đề, do đó họ họp bàn và quyết định dùng lửa chơi với lửa… Họ nhập gà phương Đông từ Ấn Độ và Nhật Bản, mua hết mọi giống gà đá phương Đông… rất nhanh, họ có gà Nhật cỡ trung các giống Shamo, Tuzo, Chibee và nhiều giống khác nữa… Từ Ấn Độ họ nhập Java, Ghan, Sonotol và những giống khác… Những gã này lập một trang trại rộng 8 mẫu chỉ để đánh bại Bobby trong trò này… Gà Nhật ở 4 mẫu bên này, gà Ấn ở 4 mẫu bên kia, họ lai tạo Shuffler, Brownred, Bee Martin, Warhorse, Mug Whoomp và những dòng khác nữa… 2 năm sau, họ đã sẵn sàng cho cuộc tàn sát… Băng Texas không xuất sơn để thắng những sư kê trung bình, họ sẽ chỉ đạt một nửa thành công nếu chiến thắng “gà Mỹ”, điều họ muốn là đả bại Bob trong chính cuộc chơi này… Bây giờ, họ cảm thấy thời điểm đã chín mùi… Nếu Boles đến Sand-Springs, Oklahoma. họ sẽ chờ sẵn… Ngoại trừ một điều? Mỗi lần họ gặp Boles với một trong số những bầy gà xịn của mình, Boles luôn đả bại họ hết lần này đến lần khác… Điều này diễn ra liên tục trong 2 năm, khiến họ gần như suy sụp. Vâng, hầu như là vậy
Họ lên kế hoạch kỹ lưỡng để quất Boles bằng gà Helicopter (trực thăng)… Lúc đó có vẻ rất hay… Nghe nói đám Texas này kiếm được những con gà khác thường từ một số sư kê ở Kentucky hay Tennessee. Tôi và người bạn nghe đồn chúng được đem đi đá tại Bakersfield, California, một địa điểm dưới tán những cây bông… Các trận đấu đã diễn ra và phải công nhận những con gà miền nam này đá giống như là trực thăng bay.
Những con gà này nhảy cao đến cả mét và gà Boles đành chờ đợi trên mặt đất, gà “bay” chém vài nhát và rồi vẫy cánh trên không, xoay người và hạ xuống thấp hơn và lại đá, chém nữa mà không hề chạm đất, gà “bay” chém và đả thương gà Bobby phần nào, nhưng sớm muộn rồi thì chúng cũng phải hạ cánh (bởi không thể ở trên không mãi được). Khi những con gà kỳ lạ này vừa chạm đất, gà Boles liền áp sát giống như “vịt đớp trùn”… Mọi con gà cận chiến (close roll) với bầy Grade đều sẽ trở thành món “thịt băm”… Giờ tôi không còn nhớ tỉ số cụ thể nữa, nhưng gà Helicopter thua nhiều hơn là thắng, một trận hòa và chúng đã chém được vài con gà của Bobby. Tuy nhiên, gà Grade chịu được “hàng tấn” những nhát chém như vậy nhờ cấu trúc cơ thể và đường tiêu hóa rất ngắn cộng với da thịt săn chắc như da thuộc, tôi chưa từng thấy thứ gì như vậy, kể cả trước đây cho đến tận bây giờ. Tôi không biết làm thế nào để lai tạo được như vậy… với Boles, điều đó cũng như là “công chuyện thường nhật” mà thôi… Tôi sắp kể hết toàn bộ câu chuyện về Boles tuy nhiên nó không theo tuần tự nào hết bởi vì có rất nhiều quanh co trong “sự nghiệp đá gà”… Trước khi đi xa hơn, hãy thay đổi không khí bằng câu chuyện khác của Just Jack H. hiện ở Colorado. Anh từng sống ở vùng tây bắc và tôi biết anh đã nhiều năm nay… Anh cũng là một trong những người khuyến khích tôi viết lại câu chuyện về Bobby Boles… Vâng Jack H. từng đến chỗ Bobby rất nhiều lần nhưng chả thể tin những gì Bobby nói với bạn, ông thích đánh lạc hướng mọi người về phương pháp lai tạo thực sự của mình. Những thứ mà Jack thấy tại chỗ Bobby là gà Tây Ban Nha thuần, mồng lá và màu vàng nâu sậm giống như màu gà rừng… Để sau đó chúng ta có thể tin vào câu chuyện tình yêu và giấc mơ của Bobby dành cho giống gà đá Tây Ban Nha… Nhưng chúng hầu hết đều quá nhỏ so với những con chiến kê to xác của ông…
SỰ KIỆN – Boles đã từng thử lai gà Pun tức Punjab một lần… Bởi vì Bobby thấy những con này và chúng đá tốt, có một chuyên gia về gà phương Đông sống ở California, ông được mời đến xem gà Pun cũng như cách đá của chúng. Ông được trả công tư vấn, ông cho rằng nó có ¾ Shamo ¼ Asil… Bobby thực sự thử nghiệm chúng, không đủ lì lợm, bạn có thể đoán được chuyện gì xảy ra, bay xuống lỗ hết. Điều gì tốt với Bobby thì cũng có thể tốt với bạn… Nếu bạn biết cách loại bỏ con gà nào? DẤU HIỆU – Đá hụp (ducker), đá lông (puller-up), đá người, không chém, và đừng cố giữ dòng gà vốn không tốt để lai tạo…
Thêm một ví dụ nữa và chúng ta sẽ theo Just Jack mò đến Oblivion… Jack và những người khác chủ ý mua những con chiến kê mà Bobby để lại sau khi ông mất… Susan, vợ ông đem bán những chiến kê này. Có khoảng 5 con trống Dom (gà cú) và gấp đôi số đó là gà điều… Vâng, nhóm chỉ muốn mua gà trống điều mà chê gà Dom, nhưng họ thấy giá sẽ cao hơn nếu chọn lựa nên nhanh chóng mua hết tất cả gà trống kể cả Dom… Họ có biết rằng gà Dom với gà điều cùng bầy?… Điều này mới đau nè… sau khi mua những con gà trống kể trên, cả nhóm mướn một tay nuôi gà (không rành gà phương Đông) huấn luyện chúng và họ chỉ thắng có 4 độ, nếu vào tay người nuôi gà phương Đông nhiều kinh nghiệm, chắc chắn họ sẽ thắng 8 độ… Các bạn nghĩ sao? Xấu hổ quá Just Jack ơi…
“Con đường quá xa và ngựa đã kiệt sức”… Gượm đã tôi vẫn chưa nói hết… Tháng sau chúng ta sẽ kể đôi chút về Clarence và rất, rất nhiều bí mật của Bobby để chiến thắng… Ông dắt gà đi dạo, vâng ông vẫn đi dạo cùng với đám chiến kê bổn của mình…