Ở phần cổ: cổ chọi gà nhỏ xíu, làm thịt săn chắc nhưng mà đấy là nơi hứng phải đòn phổ quát nhất. Cựa giả dụ đâm vào cổ trúng ngay hai khớp xương thì chọi gà đó sẽ gãy cổ, mạnh thì ảnh hướng tới dây tâm thần, chết ngay tại trận. nếu như nhẹ thì chủ kê với thể vuốt kéo nhẹ để khớp xương mang thể về lại địa điểm cũ. nếu đá trúng ngay phần trước (phần mềm) thì sở hữu thể gây tắc , đứt cuống họng. Và nếu như chân đa dính cao lên tí nữa sẽ trúng ngay hầu, chiến kê cựa đâm vào nơi này chẳng khác gì gà bị chọc tiết, gà đòn đá rộng rãi vào hầu sẽ gây sưng tấy, càng khuya đại dương thì đối phương càng đau và sưng to, khó sở hữu thể cắn và xoay chuyển tình thế.
nhãi con giới giữa cổ và đầu: phổ biến người gọi là “cái eo”, dính đòn ở chỗ này thì chỉ có gãy cổ và tử ngay tại trận. Chính bởi vậy mà người ta chú trọng bóp và tẩm thuốc cho gà ở các điểm này, ép uống nước để cần nở lớn, tránh sự va chạm mạnh và tránh đến mức phải chăng nhất tỉ lệ chiến kê tử trận.
Ở bầu diều: bầu diều là nơi chọi gà hứng đòn rộng rãi, lại không thể tránh né . Chính cho nên mà trước ngày ra trận, người ta nhịn đói cho gà tiêu hóa hết lượng thức ăn trong bầu diều, sau đấy cho ăn lót dạ ít cơm nguội, chỉ cho chiến kê uống nước cầm chừng chứ không dám cho uống đa dạng bởi sợ bầu diều căng dễ bị cựa đối phương đâm trúng. Trong cuộc chiến lại ko nên cho chiến kê ăn lúa bởi sợ thủng bầu diều. Nhìn sư kê vào nước cho gà, cứ nghĩ họ chăm nom vào mặt và cổ gà chứ bản chất nơi họ niềm nở nhất vẫn là bầu diều. nếu ai lỡ tay cho gà chọi uống phổ thông nước hay ăn quá no, hoặc có lúa trong bầu diều thì tỉ lệ thương tích và thua trận là rất cao. Con chiến kê nào xâm phạm được vùng này thì nhắc như nắm được phần thắng trong tay.
Ở cánh gà: cánh mang nhiệm vụ giữ cân bằng để chọi gà tung chân đá, nếu chiến kê bị gãy cánh thì quả là ăn hại. gãy cổ, thủng bầu diều, dụp mí mắt… thì sư kê có thể chữa bằng cách vuốt nhẹ cổ hay khâu lại bầu diều, câu mí… chứ gãy cánh thì chịu. chọi gà đi buông lõng cánh, cảm giác buồn bã mội khi bị đối phượng chạm nhẹ vào, và tạo phổ thông cơ hội cho tình địch tung đòn đá dĩa, đâm cựa hay gây tức ngực. Cánh buông xuôi gây vướng chân, làm cho chiến kê khó khăn treong việc chuyển di.
Ở hũ dầu (phao câu): sở hữu phổ thông con gà nấp dưới cánh hay bụng của địch thủ để nghỉ lấy sức bị mổ nhẹ ở phao đồn câu, nó sẽ cảm thấy nhột và bỏ chạy. Dường như đám lông trên lưng ở phía sắp phao câu cũng là chỗ nhược, gây nhột cho gà chọi.
Ở hậu môn: có phổ quát con chọi gà trong cuộc chiến lợi dụng lúc kẻ địch đang mệt, nó cắn ngay phàn đầu kẻ thù và kéo về phía sau, đôi chân nó từ từ bước về phía sau bộ long đuôi của địch thủ và bất thần tung đòn đá mạnh vào phần sau của gà ( nhìn giống như kiều chiến kê đạp mái ấy). gà trúng đòn này chỉ sở hữu nước chui rúc hay khiêu vũ ra khỏi ví (phần xung quanh hố để đá gà) để chạy.
Trong khi còn mang phổ thông chỗ khác nữa cũng nghiêm trọng ko kém như với tai, phần giao nhau giữa cổ và thân gà chọi, trên lưng chiến kê ( đá trúng phổi làm cho gà chọi mau mệt và dễ thua).