Các triều đại vua chúa Việt Nam xưa thường dùng súc vật để thi đấu hoặc biểu diễn trong những dịp lễ hội đặc biệt. Có ba loài vật chính được dùng trong thi đấu là: Hổ quyền, chọi trâu và đá gà.
Hổ quyền
Vua Minh Mạng sinh năm 1791 và băng hà năm 1840. Nhà vua có 40 vợ, 87 hoàng tử và 64 công chúa. Năm 1830, vua cho xây Hổ quyền trên bờ sông Hương cách nội thành Huế khoảng 4km về hướng Nam. Hổ quyền được các nhà vua Nguyễn ưa chuộng. Hổ được dùng để chiến đấu với voi và thường bị voi quật chết.
Lịch sử có ghi lại chuyện con nuôi của Tả Quân Lê Văn Duyệt là Lê Văn Khôi dùng tay không đả hổ trong dịp Sứ thần Xiên La (Thái Lan) ghé thăm khiến họ kinh phục.
Chọi trâu
Loại trâu cổ, to con với sừng dài, vuốt nhọn được dùng để chọi giữa các làng vùng Đồ Sơn – Hải Phòng. Ngày nay một số tỉnh tại miền Nam như Bình Dương, Long Bình- Đồng Nai cũng đã xuất hiện lễ hội này.
Đá gà
Trong khi Hổ quyền là một nghệ thuật biểu diễn võ thuật được tổ chức trong giới hạn của cung đình cho các bậc vua chúa thưởng thức thì chọi trâu và đá gà là hai thú vui dân gian truyền thống có những nét đặc biệt. Tuy nhiên phải nói, đá gà là một trong những thú vui được nhiều người ưa thích và tham dự. Ngoài những bậc vua chúa và các quan cận thần chơi gà phải kể đến Tả Quân Lê Văn Duyệt và Nguyễn Nhạc (nhà Tây Sơn, 1778 – 1802).
Dân gian truyền miệng kể lại về Nguyễn Nhạc với lòng ham mê gà nòi, chính ông là người đã bỏ công ra sưu tầm môn Kê quyền (là môn võ dựa trên các thế đánh và ra đòn của gà nòi). Ngày nay những thế võ này vẫn được lưu truyền tại vùng Bình Định.
Không ai biết môn đá gà có chắc chắn từ khi nào. Chỉ biết đó là một trò chơi dân gian có từ lâu đời. Dần dần được hoàn thiện và trở thành bộ môn nghệ thuật. Không riêng ở nước ta, một số nước lân cận cũng có môn đá gà. Chủ yếu là để giải trí cho vui chơi. Đá gà mang tính đại chúng, ai cũng có thể chơi được.